Thế giới linh hồn người chết vô quan tài nằm Đã hơn ba giờ khuya , trời đã bớt gió , nhưng mưa vẫn còn rỉ rả … Bình thuật xong câu chuyện ốc ma thì Hòa nói : – Tôi xin kể một chuyện nửa cho các anh nghe Vì tôi là công chức nên hồi đó tôi được lịnh điều đến một tỉnh lẻ để phục vụ . Còn trẻ , độc thân , lại là thầy thư ký nên lúc ấy kề ra tôi cũng có hạng lầm . Tôi nhờ quen được một người bạn có bà con ở nơi tôi dời đến , nên cũng đỡ bị bơ-vơ, lạ nước , lạ cái trong buổi ban đầu , vì người bạn ấy giới thiệu và gởi gắm tôi tạm trú ngụ tại nhà một người anh họ, có cửa hàng làm ăn cũng gần chợ , tại trung tâm của địa phương , rất tiện cho tôi về việc xê dịch hàng ngày. Cửa hàng của bann phục dịch một món đặc biệt là “quan tài” để chôn người . Hay nói cho rõ hơn , hắn là chủ một trại hòm. Tuy là vai anh của người bạn tôi , nhưng hắn cũng đã khá trọn tuổi hơn bọn tôi hắn đâu chừng ba mươi bốn , ba mươi lăm và đã có vợ nhưng muộn màng nên chưa có con . Ở tỉnh lẻ , trại hòm của hắn chỉ là một kiểu nhà trệt xưa rồi hắn lợp thêm một mé mái phía sân trước để lấy chỗ cho thợ mộc làm việc. Còn trong nhà thì luôn luôn cũng chỉ có nhiều nhứt là ba cỗ quan tài mà thôi . Thợ thì nói đúng ra chỉ có hắn là thợ chánh và hắn mướn thêm hai người thợ phụ nữa , để cưa cây , bào ván . Hai người này ban ngày đến làm rồi thì ai về nhà nấy , thành thử ở trại hòm , chỉ có hai vợ chồng hắn và thêm tôi nữa mà thôi . Vì hắn là tay thợ , nên hắn sửa sang hai chái hai bên nhà rất phân biệt và cao thấp . Tối lại , vợ chồng hắn ở một chái và tôi chiếm một chái . Căn chính giữa thì như đã nói trên , là chỗ để mấy cái hòm đã đóng xong khi nào có ai hữu sự , đến mua là có hòm ngay. Thời binh , tinh lẻ , nêu lâu lâu mới có một đám tang cho nên công êm tịnh . Hơn nữa , tôi vốn thích cuộc sống bình dân , nên tôi rất mến vợ chồng hắn , vì nhận thấy vợ chồng hấn rất hồn nhiên , thật tình , tử tế và niềm nở . Người bạn tôi , em họ của hăn thì lâu lâu có dịp mới ghé thăm anh chị và thăm tôi , ở lại vài ngày rồi lại đi. Cảnh sống ở nơi tỉnh nhỏ cứ như thế mà phẳng lặng trôi. Khi nào hầu bán được một cỗ quan tài thì hắn lại rép ngay cái khác . Cày ván do hai người thợ phụ để cưa xẻ và bào sẵn , dựng một đồng trong góc nhà . Khi số dự trữ đã hơi nhiều thì hai người thợ phụ lại tạm nghỉ việc ít ngày và trái lại họ làm rút , tinh thêm tiền công giờ phụ trội , hoặc tính toán với nhau . Tóm tắt , công việc làm ăn của vợ chồng hắn là thế . Nhưng sau khi tôi đến tỉnh lẻ đó được độ hơn nửa năm , thì không biều có luồng bịnh gì xảy ra mà số người chết vụt tăng lên bộn . Không phải nạn bị dịch vì nếu bị dịch thì chết dữ lắm . Làng này tuy số chết có tăng nhưng cũng chẳng tăng bao nhiêu . Thí dụ trung bình thời thường mỗi tháng hắn chỉ bán được một hoặc nhiều lắm là hai cỗ quan tài mà thôi , thì lúc đó hắn bán được vài ba cái . Có khi một ngày có hai đám ma . hắn bán được hai cái hòm . Nhờ thế mà trại của hắn hơi chộn rộn thêm , hắn phải mướn một thợ bạn nữa ráp hòm cho kịp . Hôm đó không thấy anh Tám người thợ bạn , đến làm , hắn cho là anh Tám bệnh hoạn bất tử, nên chiều lại , hắn bảo vợ hắn đi thăm anh ta xem sao , vì nhà anh ta ở trong xóm kế , cũng chẳng xa gì mấy . Khi vợ hắn đi thăm về thì tôi cũng đã đi làm về , tắm rửa xong , ngồi nhâm nhi ba sợi với hắn để đợi vợ hắn vô dọn cơm cùng ăn . Nhưng vừa bước vô nhà thì vợ hắn hớt hơ , hớt hải kêu chồng : – Mình ơi , kỳ lạ lắm mình à ! – Cái gì vậy ! Cái gì mà kỳ lạ ? – Anh Tám bị chuyện kỳ cục lắm . – Sao ? – Mình để tui nghỉ khỏe một chút rồi tôi thuật cho mà nghe . Trái tim tôi đập dữ quá , muốn đứng lại đây nè ! Hắn ngạc nhiên bao nhiêu thì tôi cũng ngạc nhiên bấy nhiêu . Tôi nghĩ bụng chắc có chuyện gì quái lạ xảy đến cho anh Tám nọ , nên tôi cũng băn khoăn , hồi hộp đợi vợ hắn nói không thua gì hắn . Vợ hắn ngồi thở một hồi rồi bó đứt quãng . – Mình à, anh Tám… – Sao ? Anh Tám bịnh bất tử hả – Không phài. Anh Tám không bịnh nhưng cũng như bị bịnh mà kỳ lắm – Thì mình bình tĩnh thuật nghe coi ! Làm gì mà có vẻ hoảng hốt dữ vậy ! – Ghê lắm . Tôi vừa bước vào nhà anh Tám thì thấy vợ , con anh và ba , bốn người nửa đang xúm quanh . Anh Tám nầm dai trên bộ ván , mặt mày thất thần , ngơ ngác … Tôi hỏi thăm chị Tám thì chị nói là từ nửa đêm vừa qua , khi không anh Tám lên cơn , la hét , tự dằn vặt , tự xỉ vả dữ dội như là bị hồn ai nhập vào hành bạ anh Tám vậy. – Chị Tám có nói rõ anh Tám la hét , nói năng ra sao không ! – Mình để yêu tôi kề cho mà nghe . Chị Tám nói là giữa đêm khuya yên lặng , cả nhà đang ngủ thì bỗng anh Tám hét lớn lên , đập tay đập chân rồi ngồi dậy , hai tay cứ tự đấm ngực , vả mặt và nói : – Mầy khốn nạn lắm ! Mầy làm ăn dối trá ! Mày hại tao ! Cái nhà của tao có một tí mà mầy đóng cũng lôi thôi ! Mầy đáng tội lắm ! Tao phải hành mầy cho mầy chừa đi . Từ nay về sau phải làm ăn kỹ lưỡng cẩn thận một chút ! – Chuyện gì kì cục vậy ! Anh Tám cất nhà cho ai mới được chứ ? – Không phải vậy . Chị Tám thuật lại với tôi là sau một hồi vật vã , tự đánh đấm , tự mắng nhiếc , anh Tám mệt quá lả đi rất lâu . Khi hơi hồi tỉnh lại , chị Tám săn sóc rồi hỏi cơ sự thì anh Tám nói là từ ngày anh đến tiếp xúc với mình , anh có ráp mấy cái hòm . Không dè có một cái anh ráp hơi lôi thôi sao đó , nên chôn người chết được ít ngày thì hòm hơi bị bung ra , nên người chết đó hiện hồn về nhập vào anh và hành hạ anh . – Nhưng có biết người chết đó là ai không ? Ở cùng tỉnh , quen biết nhau hầu hết mà ! – Có . Lần sau nữa , anh Tám bị dần vật rồi khi tỉnh lại , chị Tám hỏi kỹ thì anh Tám nói là hồn của chị Sáu xóm trong , mới chết hơn tuần lễ nay . – Tôi nhớ rồi . Vậy thì làm sao mà sửa chữa được ! Không lẽ đào mà chị Sáu lên ? – Thì mấy người lôi xóm cũng bàn bạc với chị Tám như vậy . Không biết làm cách nàn được bây giờ ? Rồi họ khuyên chị Tám nội ngày mai nên sửa lễ lạ lội ngoài mả chị Sáu mà xin lỗi , chớ biết làm gì khác hơn được ? – Hòa kề đến đây , ngồi dậy thuốc hút và rót nước nóng thêm giọng . Mọi người nóng ruột đều kế tiếp : – Hôm sau , chị Tám phải nằm vật vã rước xe chở anh Tám ra mả chị Sáu để đích thân anh Tám tạ lỗi . Một thời gian khá lâu , anh Tám bị sút kém sức khỏe vì bị ám ảnh nên còn thẫn thờ , lơ láo … Nhưng chuyện này nữa mới thật là kỳ lạ ! Anh Tám bị vụ đóng cỗ quan tài cho chị Sáu lôi thôi nên bị hành xác được ít hôm , thì xảy ra một việc rất quái dị ngay tại trại hòm của người anh họ bạn tôi . Đêm đỏ cũng vào lúc quá nửa đem , tôi đang ngon giấc , thì nghe một trông động rất mạnh nên thức giấc thấy ngoài căn nhà chính có ánh sáng đèn và nghe tiếng vợ chồng hắn lào xào nói chuyện . Tôi lắng tai nghe , thấy câu chuyện có hơi lạ tai , nên cũng trồi dậy bước ra hỏi thăm . Dưới ánh đèn dầu , tôi thấy mặt hắn còn thất thần , như có vẻ rất sợ hãi vì mới bị khích động mạnh . Hắn nhìn tôi , nói : – Thầy hai cũng thức giấc hả ? Lại đây tôi kề chuyện này cho mà nghe – Có chuyện gì bất tử vậy anh ? Hắn đảo mắt liếc ba cái hòm : – Kỳ lắm , thầy hai à . Tôi chặt bụng , dậy ra nhà sau , khi trở lên , tay còn cầm cây đèn con cóc thì bỗng tôi nghe có tiếng lịch kịch … lịch kịch … tôi tưởng là chuột bọ . Nhưng không , hình như cái nắp cỗ quan tài kia động đậy. Hắn vừa nói , vừa chị một trong ba cỗ quan tài mới đóng xong : – Cái nắp cỗ quan tài đó như có ai nâng lên , xập xuống , nghe lịch kịch … lịch kịch … tôi giật mình , tự nghĩ . Hay là mình sơ ý lúc đậy nhè nhốt nhằm con mèo , con chuột nào chắc ! Nhưng tôi lại tự hỏi : Mèo chuột gì mà nhắc nồi nắp hòm ! Sự kiện này làm cho tôi phát thất kinh tôi để cầy đèn con cóc xuống mặt bàn , đứng nhìn cỗ quan tài , định thần cho thật tỉnh táo thì rõ ràng cái nắp lại bị căng lên xập xuống … lịch kịch lịch kịch không thề hoa mắt lầm lẫn được . Tôi đính bạo đến dở nắp hòm lên , dòm vào thì … hồn vía tôi bay mất ! Tôi buông đại nắp hòm xuống mặt cái rầm ! Rõ ràng bà Ba Thìa ở xóm trong nằm dài trong quan tài , lỗ mắt nhìn tôi cười ! Tôi sợ quá ! Vừa lúc đó , vợ tôi nghe tiếng động chạy ra . Tôi bảo vợ tôi bưng một đầu tôi bưng một đầu dở hẳn nắp hòm ra thì lại chẳng thấy gì ! Bà Ba Thìa đã biến đâu mất ! Mà lạ lầm thấy ạ . Bà Ba nầy ở xóm trên , còn sống nhăn chớ đã chết đâu , mà sao tôi lại thấy bà ta nằm trong hòm nầy lúc này rõ ràng ! Để sáng ra , vợ tôi đến thăm bà ta xem sao . Thôi thầy đi ngủ đi kẻo mệt . Nói xong , vợ chồng hắn vô trong chái . Tôi cũng trở vô chỗ ngủ nhưng không sao ngủ lại được nữa ! Sự kiện vừa xảy ra cho bạn , thật là kỳ dị , làm cho tôi thao thức mãi … Thì chừng vài tiếng đồng hồ sau , tôi lại nghe hai vợ chồng lao săn … rồi lại đốt đèn sáng … tôi trở mình thì hầu gọi : – Bộ thầy hai còn thức hả ? Nếu không ngủ được thì ra đây , tôi nói cái này cho mà nghe ! Tôi chạy ra . Hắn bảo vợ : – Mình đưa chai rượu đồ vào hai cái ly đây . Nướng cho mấy con khô Rồi quay sang tôi : – Mình nhậu cho vững tinh thần . Tôi vừa nằm chiêm bao lạ lắm . Vía tôi gặp bà Ba Thìn. Bà ta cũng mặc bộ quần áo như lúc tôi thấy bà ta nằm trong trong quan tài kia . Bà ta đến lắc tôi dậy , vỗ vai tôi , cười bảo : – Nè anh ! Ngày mai tụi nó có đến thì anh giao cho tụi nó cái hòm mà tôi đá lựa nghe ! Anh làm ăn chắc chắn , chứ không như thằng cha Tám ! Làm ăn gì mà lôi thôi , mới được ít ngày đá hư của người ta rồi ! Rồi bà ta đồi sang nét mặt buồn rầu , bảo tôi : – Thôi tôi chào anh chị nhé . Tôi phải đi xa , không gặp lại anh chị nữa Nói xong , hình bóng bà ta biến lần . Tôi không kịp hỏi han được một lời nào ! Tôi giật mình thức giấc , nằm suy nghĩ . Cứ như thế này thì chắc là bà Ba Thìn chết rồi . Mới chết . Đợi sáng , tôi cho vợ tôi vô xóm trong , thăm bà ta xem sao . Tôi nghe hắn thuật lại giấc chiêm bao và nhớ lại sự việc mới xảy ra cũng suy nghĩ như hắn . Vợ hắn lui cui nướng khô và nấu nước pha trà . Tôi và hắn ngồi nhầm nhí , không sao ngủ lại được nữa . Sáng ra vợ hắn còn mắc bận lo mấy công việc lặt vặt chưa kịp đi đâu , thì có người đến sắm hòm . Mấy người ấy đúng là bà con của bà Ba Thìn . Vợ chồng hắn vội hỏi : – Bộ Bà Ba mất rồi ! – Dạ – Bà mất hồi nào ? – Mới đâu hồi hôm – Sao bà đi mau quá vậy ? – Bị bạo bịnh. Chính chúng tôi cũng không ngờ Rồi họ xấm xoi lựa hàng . Họ ưng ý rồi chỉ một cỗ áo quan . Nhưng hắn bảo : – Mấy cậu khiêng cỗ nầy nè . Họ không chịu cứ nhứt định lựa cỗ áo quan kia . Hắn phải mời họ ngồi uống nước và thuật lại mọi chuyện đã xảy ra trong đêm cho họ nghe . Bấy giờ họ mới chịu khiêng cỗ quan tài mà chinh hồn bà Ba Thìn đã hiện về đề lựa chúng. Theo KHHB